Mỗi khi nhớ lại cảnh tượng ấy, dây leo giăng kín trời, dày đặc như mạng nhện... tựa như trong bụng một cự vật, chúng sinh đều là thức ăn.
Trong sự hoảng sợ bất an, từng chút một bị nuốt chửng, cái chết như vậy... thật quá tuyệt vọng.
Hắc Ám Đại Tế Tư lúc này đã ngây dại, rốt cuộc là kẻ nào, mất hết nhân tính đến mức độ này, ngay cả loại sinh vật cấp độ này cũng dám thả ra?
Chẳng lẽ, hắn muốn toàn bộ Vực Ngoại chôn cùng hắn sao?




